Nói đến tình cảm gia đình, người ta thường nói đến tình mẫu tử, nhưng có một thứ tình cảm không thua kém gì tình cha con. Truyện ngắn “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng là một truyện ngắn hay khắc họa tính cách nhân vật và tình cha con sâu nặng.
Ông Sáu, hình ảnh đẹp đẽ về người cha hy sinh cả cuộc đời để giữ gìn tình cha con bất diệt, mặc cho chiến tranh, thị phi, tình cảm ấy chưa bao giờ phai nhạt trong con người con người này.
Nhớ con, thương con vô cùng, Sau tám năm xa quê đi kháng chiến, khi bé Thu mới tám tuổi, ông Sáu cha xa cách đã lâu, nay mới có dịp trở về thăm quê hương của mình. đứa con gái đầu lòng mà anh rất nhớ nhung, anh cho rằng chính là động lực để anh cố gắng chiến đấu. Khi vừa đến bến tàu, nhìn thấy Thu, anh vội gọi con với cử chỉ “đi đi, cúi xuống chờ con”, có lẽ lúc này anh rất vui và cảm động, sung sướng và tin rằng con sẽ đến với bạn. Nhưng chẳng may, Thu không chịu, vừa chạy vừa hét với mẹ khiến ông Sáu vô cùng xót xa, thất vọng và đau đớn.
Và trong 2 ngày ngắn ngủi được nghỉ phép để ở bên con, ông Sáu đã làm hết sức mình, không đi đâu chỉ ở nhà cùng con chăm sóc con nhưng bé Thu lại không nhận cha khiến anh buồn vô cùng,… nhưng anh đã sẵn sàng. Tha thứ cho tôi. Anh cứ nghĩ khi về đến nhà, con trai sẽ chạy lại ôm anh và chia sẻ với anh những điều anh đã xa cách suốt thời gian qua, nhưng tình yêu thương của người cha dành cho con trở nên bất lực khi Mr. Sáu đánh chị một cái… vào mông vì nó ném miếng trứng cá nó gắp trong bát cơm, làm rơi vãi cơm rồi nó chạy sang nhà bà ngoại, vừa đi vừa vùng vẫy, mấy đứa nó xô nhau loạng choạng. để cho anh ta biết. là để nó một mình.
Nhưng rồi cuộc vui nào cũng phải tàn, dù không được cô chấp nhận và yêu thương nhưng với anh quãng thời gian ngắn ngủi đó cũng khiến anh vơi đi nỗi nhớ con sau 8 năm xa cách. Cho đến lúc chia tay, ông nhìn con âu yếm, bùi ngùi, “ánh mắt của một người cha giàu tình thương, độ lượng, có phần thất vọng, sợ con không đón nhận tình cảm của mình. Nhưng rồi như có một loại quyền lực đã khiến Thu gọi ông là ba trong tiếng khóc nghẹn ngào, cô hôn lên tất cả những gì vươn tới và hôn lên vết sẹo trên mặt ông, trước cử chỉ của Thu: “Anh Sáu một tay bế con, một tay quấn khăn lau nước mắt cho anh. nắm tay hôn lên tóc con.” Có thể nói những giọt nước mắt của hai cha con rơi xuống là những giọt nước mắt vui sướng, hạnh phúc của một người cha cảm nhận được tình yêu thương của con mình.
Đặc biệt, tình thương của ông dành cho người con gái của mình là những lúc rảnh rỗi bà đã đan cho con những chiếc lược ngà, tình yêu thương của ông Sáu dành cho cô được thể hiện tập trung và sâu sắc ở phần cuối của truyện, khi ông Sáu ở trong rừng, lúc cơ sở.
Dù đã ở rất xa con nhưng khi trở về căn cứ, cảm giác nhớ nhung xen lẫn day dứt, hối hận đã ám ảnh ông suốt nhiều ngày vì đã đánh con trong lúc nóng giận. Anh không nghĩ mình sẽ đánh con vì anh là một người cha hiền lành, tốt bụng, rất trân trọng tình cảm cha con nhưng có lẽ vì quá thương con và bất lực nên anh mới hành động như vậy. Rồi lời dặn của cậu bé: “Bố về đi, bố mua cho bố chiếc lược ngà, nghe bố!”. đã thôi thúc ông nghĩ đến việc làm chiếc lược ngà cho con. Chứng tỏ anh ấy yêu bạn rất nhiều và luôn giữ lời hứa với bạn. => Đó là sự thể hiện tình cảm cha con trong sáng, sâu nặng.
Vui mừng biết bao khi có được chiếc ngà voi, ông mừng như đứa trẻ được quà, rồi dồn hết tâm trí, sức lực vào việc làm lược, cưa răng, bào, khắc chữ… một cách tỉ mỉ, cần mẫn, cẩn thận. Tình thương con đã biến người lính thành một nghệ sĩ – một nghệ sĩ chỉ sáng tác một tác phẩm duy nhất trong đời. Như vậy đó không chỉ là chiếc lược đẹp, quý mà nó còn là chiếc lược gắn kết tất cả tình phụ tử mộc mạc mà thân thương, sâu nặng, giản dị mà tuyệt vời làm sao! Chiếc lược ngà??? Thần thánh đã làm dịu đi sự tiếc nuối và phản ánh niềm hy vọng khắc khoải rằng một ngày nào đó ông Sáu sẽ gặp lại con trai mình và trao cho con món quà kỷ niệm này.
Nhưng chiến tranh thật tàn khốc, nó là một thứ tàn khốc khiến cho tình cha con vốn nặng nề trở nên đáng thương, ông chưa kịp đưa cho con gái chiếc lược ngà để tặng thì người cha đó đã hy sinh trong một trận càn. Trước khi từ biệt con, ông vẫn không quên nhờ người trao giải, ông Sáu vẫn nhớ chiếc lược, chuyền cho người bạn như một cử chỉ trao gửi sự sống, một niềm tin, một ước nguyện cuối cùng. kết thúc của một người bạn tốt: mong muốn của cha. Đúng như Mr. Ba nói: “chỉ có tình cha con là không thể chết”. Đó là điều cuối cùng không lời, nó rõ ràng và thiêng liêng hơn một bản di chúc.
Có lẽ chiến tranh là thứ ngăn cách chúng ta với nhau, nó gây ra những đau đớn về thể xác và tinh thần cho đồng loại. Ông. Sáu quả thực là một người cha chịu nhiều thiệt thòi, nhưng lại vô cùng độ lượng, hết lòng vì con cái. Một người cha khiến bé Thu yêu thương và tự hào đến hết cuộc đời.
🔻 Xem thêm: